TRONG SÁCH KẺ LIỆT | 270 lượt xem
YÊN ỦI KẺ LIỆT CHỊU KHÓ VUI LÒNG: CHỊU KHÓ CHO NÊN, THÌ ĐƯỢC NHIỀU ÍCH
Phải suy rằng: Kẻ liệt chịu khó cho nên, thì được nhiều ích, đền vì tội mình, được khỏi lửa luyện tội, Đức Chúa Trời thấy ta làm biếng chẳng hay phạt mình vì tội đã phạm, thì để ta phải bệnh nọ tật kia, như thầy thuốc lấy thuốc đắng ép kẻ liệt uống cho đã, Đức Chúa Trời cũng lấy thuốc đắng là sự liệt mà ép ta chịu, ai chịu cho nên thì ngày sau khỏi phạt trong lửa luyện tội vì sự ấy các thánh xưa nay có nhiều đấng yêu sự liệt hơn sự khoẻ mạnh.
Xưa có người tên là Phêrômue ở trên rừng. ÔBAC...i năm một lần phải liệt nặng lắm, đến sau có một năm chẳng phải thì Người than thở cùng Đức Chúa Trời rằng: “Nhân sao Chúa ghét tôi chẳng yêu tôi như mọi năm”.
Thánh Chilê là người sang trọng, dòng dõi vua Chilê có một ngày ở trên rừng ngắm sự Đức Chúa Trời, bấy giờ quân vua nước Pháp đi săn trên rừng ấy mà chó thấy Người trong bụi rậm, ngờ là muông gì thì sủa vào, quân săn liền bắn phải Người, đến khi thấy phải Người làm vậy, thì thương tiếc lắm lấy thuốc chữa dấu ấy, song le ông thánh ấy chẳng cho chữa, một xin để dấu ấy cho đến trọn đời, vì chưng Người suy rằng càng đau đớn ngoài xác thì càng mạnh trong linh hồn dễ chiều về đàng lành.
Xưa có một người tên là Bejanor phải tật thuỷ sũng sưng cả mình, ra chẳng lọt cửa, bấy giờ có nhiều người liệt đến xin thầy ấy chữa mình, thì Người cầu xin Đức Chúa Trời một giây liền đã vậy Người chữa kẻ khác, mà chẳng chữa mình mà rằng: “Tôi xin Đức Chúa Trời tha tội cho tôi mà thôi, chớ tha tật này làm chi”.
Xưa có một người đến mồ thánh Tôma xin cho mình khỏi bệnh tật, đến khi khoẻ mà về hồ nghi rằng sự khoẻ và sự liệt chẳng biết sự nào tốt hơn, sự nào làm cho ta lên thiên đàng; bấy giờ người ấy lại đến mồ mà nguyện rằng: Ví bằng sự khoẻ mà ngày sau mất linh hồn, thì tôi lại xin phải liệt như trước. Bấy nhiêu truyện cho ta được hay, các thánh biết những ích lợi bởi liệt mà ra, cho nên muốn sự ấy.
Vậy kẻ liệt chịu khó bằng lòng thì được nhiều ích, chẳng những là đời này vì được chừa sự tội và đời sau được khỏi lửa luyện tội. Vậy kẻ nào suy biết nơi lửa luyện tội phải chịu những sự khốn nạn là thế nào thì thà chịu khó ở thế gian nhiều năm hơn là một giờ ở luyện tội.
Ông thánh Antôn kể rằng: Xưa có một người phải liệt nặng lắm, chịu chẳng được nữa, thì xin chết kẻo chịu khó quá sức mình; bấy giờ Đức Chúa Trời sai thiên thần xuống bảo người ấy rằng: “Mày muốn ở luyện tội ba ngày hay là chịu liệt một năm”.
Người liệt ấy xin chịu lửa luyện tội ba ngày, đoạn liền chết, chưa được ba ngày xác chưa cất, thiên thần xuống viếng linh hồn ấy thì người ấy liền trách rằng: Nhân sao nói dối tôi mà để tôi chịu lửa này lâu năm làm vậy, vì khi trước bảo tôi rằng, chịu ba ngày mà thôi. Thiên thần rằng: Chẳng phải là mày chịu chẳng được, cho nên mày ngỡ là đã lâu năm, nhưng mà chưa được một ngày đâu. Bấy giờ Đức Chúa Trời cho nó sống lại, thì nó mới bằng lòng: Chịu liệt một năm đoạn sinh thì.
Vậy kẻ liệt suy rằng: Tôi chịu khó bây giờ cho ngày sau Đức Chúa Trời bớt phần phạt tôi đang chịu trong lửa luyện tội là nơi cực khốn cực nạn, thì tôi đội ơn Chúa lắm.
Các kinh sách liên quan
- LỜI NGUYỆN XIN CHÚA CHÚC LÀNH CHO CƠ SỞ
- NHD gợi ý: CẦU NGUYỆN CHO TỔ TIÊN
- LỜI DẪN NX
- Lời dẫn (Kiệu rước Thánh Gio-an Bao-ti-xi-ta)
- ĐỨC MẸ ĐÃ ĐƯA TÔI VÀO ĐẠO
- THÀNH TÂM KÍNH MẾN ÐỨC MẸ CHẮC CHẮN SẼ ĐƯỢC RỖI LINH HỒN
- LÀM TUẦN BA NGÀY (TAM NHẬT) HAY CHÍN NGÀY (CỬU NHẬT)
- ĐỌC KINH HÃY NHỚ
- ĐỌC KINH LẠY NỮ VƯƠNG
- ĐỌC KINH CẦU ÐỨC BÀ