Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
23 Vào một ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua cánh đồng lúa. Dọc đường, các môn đệ bắt đầu bứt lúa. 24 Người Pha-ri-sêu liền nói với Đức Giê-su : “Ông coi, ngày sa-bát mà họ làm gì kia ? Điều ấy đâu được phép !” 25 Người đáp : “Các ông chưa bao giờ đọc trong Sách sao ? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông và thuộc hạ bị thiếu thốn và đói bụng ? 26 Dưới thời thượng tế A-bi-a-tha, ông vào nhà Thiên Chúa, ăn bánh tiến, rồi còn cho cả thuộc hạ ăn nữa. Thứ bánh này không ai được phép ăn ngoại trừ tư tế.”
27 Người nói tiếp : “Ngày sa-bát được tạo ra cho loài người, chứ không phải loài người cho ngày sa-bát. 28 Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày sa-bát.”
Đó là Lời Chúa!
Thưa: Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa
Suy niệm: “Sự văn minh khởi sự lần đầu khi một người giận dữ “ném” một lời nói thay vì hòn đá” (S. Freud). Thế nhưng, lời kết án của người Pha-ri-sêu chẳng khác gì hòn đá ném vào thầy trò Đức Giê-su, vì nó có thể “châm ngòi nổ” cho những hòn đá ném vào người vi phạm luật ngày sa-bát. Để biện minh cho các môn đệ, Đức Giê-su dựa vào trường hợp vua Đa-vít, khi đói, có thể ăn thứ bánh tiến vốn chỉ dành cho các tư tế. Quan trọng hơn, Ngài minh định ý nghĩa đích thực của ngày sa-bát. Ngày sa-bát là ngày dành cho Chúa, dành thời gian thờ phượng Ngài, nhưng cũng là ngày của con người, phục vụ cho sự sống của con người. Đức Giê-su cho thấy sự sống con người quan trọng hơn lề luật, vì lề luật phục vụ cho sự sống viên mãn của con người.
Mời Bạn: “Tôi không quan tâm bạn thích hay không thích tôi… Điều tôi đòi hỏi là bạn tôn trọng tôi như một con người” (J. Robinson). Bạn phải tập nhìn người khác như một con người, một nhân vị, với sự sống và phẩm giá cao cả, chứ không phải dựa trên ngoại hình, cấp bậc, giới lớp… Khi ấy, bạn mới xứng danh là Ki-tô hữu, người thuộc về Đức Ki-tô.
Sống Lời Chúa: Tôi tập nhìn người khác với cái nhìn của Chúa Giê-su: cái nhìn tôn trọng, thông cảm, yêu mến. Rồi từ cái nhìn “Giê-su” ấy sẽ đưa đến những nghĩa cử phục vụ cụ thể khác.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa dạy con sự sống con người quan trọng hơn mọi lề luật. Xin cho con có trái tim nhân ái của Chúa, để tim con biết rung cảm trước nỗi khổ của tha nhân; nhờ đó, con cũng có cái nhìn của Chúa.
- Lc 17,1-6: NẾU NÓ HỐI HẬN, THÌ HÃY THA CHO NÓ
- Mc 12,38-44: BÀ GOÁ NGHÈO NÀY ĐÃ BỎ VÀO THÙNG NHIỀU HƠN AI HẾT.
- Lc 16,9-15: AI TRUNG TÍN TRONG VIỆC RẤT NHỎ, THÌ CŨNG TRUNG TÍN TRONG VIỆC LỚN
- Ga 2,13-22: ĐỀN THỜ ĐỨC GIÊ-SU MUỐN NÓI LÀ CHÍNH THÂN THỂ NGƯỜI.
- Lc 15,1-10: TRÊN TRỜI AI NẤY SẼ VUI MỪNG, VÌ MỘT NGƯỜI TỘI LỖI ĂN NĂN SÁM HỐI.
- Lc 14,25-33: AI KHÔNG TỪ BỎ HẾT NHỮNG GÌ MÌNH CÓ, THÌ KHÔNG THỂ LÀM MÔN ĐỆ TÔI ĐƯỢC.
- Lc 14,15-24: HÃY RA CÁC NGẢ ĐƯỜNG, ÉP NGƯỜI TA VÀO ĐẦY NHÀ CHO TA.
- Lc 14,12-14: ĐỪNG MỜI BẠN BÈ, NHƯNG HÃY MỜI NHỮNG NGƯỜI NGHÈO KHÓ, TÀN TẬT.
- Mc 12,28b-34: NGƯƠI PHẢI YÊU MẾN ĐỨC CHÚA, THIÊN CHÚA CỦA NGƯƠI. NGƯƠI PHẢI YÊU NGƯỜI THÂN CẬN.
- Lc 14,1.7-11: AI TÔN MÌNH LÊN SẼ BỊ HẠ XUỐNG, CÒN AI HẠ MÌNH XUỐNG SẼ ĐƯỢC TÔN LÊN