Lời Chúa trong sách Khải huyền của Thánh Gioan Tông đồ
Bấy giờ tôi thấy trời mới đất mới, vì trời cũ đất cũ đã biến mất, và biển cũng không còn nữa. Và tôi thấy Thành Thánh là Giê-ru-sa-lem mới, từ trời, từ nơi Thiên Chúa mà xuống, sẵn sàng như tân nương trang điểm để đón tân lang. Rồi tôi nghe từ phía ngai có tiếng hô to: Đây là nhà tạm Thiên Chúa ở cùng nhân loại, Người sẽ cư ngụ cùng với họ. Họ sẽ là dân của Người, còn chính Người sẽ là Thiên-Chúa-ở-cùng-họ. Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ. Sẽ không còn sự chết; cũng chẳng còn tang tóc, kêu than và đau khổ nữa, vì những điều cũ đã biến mất. Đấng ngự trên ngai phán: Này đây Ta đổi mới mọi sự. Chính Ta sẽ ban cho ai khát được uống nơi nguồn nước trường sinh, mà không phải trả tiền. Ai thắng sẽ được thừa hưởng hồng ân đó. Ta sẽ là Thiên Chúa của người ấy, và người ấy sẽ là con của Ta. Ðó là Lời Chúa.
Thưa: Tạ ơn Chúa
- Lc 17,7-10: CHÚNG TÔI LÀ NHỮNG ĐẦY TỚ VÔ DỤNG, CHÚNG TÔI ĐÃ CHỈ LÀM VIỆC BỔN PHẬN ĐẤY THÔI.
- Lc 17,1-6: NẾU NÓ HỐI HẬN, THÌ HÃY THA CHO NÓ
- Mc 12,38-44: BÀ GOÁ NGHÈO NÀY ĐÃ BỎ VÀO THÙNG NHIỀU HƠN AI HẾT.
- Lc 16,9-15: AI TRUNG TÍN TRONG VIỆC RẤT NHỎ, THÌ CŨNG TRUNG TÍN TRONG VIỆC LỚN
- Ga 2,13-22: ĐỀN THỜ ĐỨC GIÊ-SU MUỐN NÓI LÀ CHÍNH THÂN THỂ NGƯỜI.
- Lc 15,1-10: TRÊN TRỜI AI NẤY SẼ VUI MỪNG, VÌ MỘT NGƯỜI TỘI LỖI ĂN NĂN SÁM HỐI.
- Lc 14,25-33: AI KHÔNG TỪ BỎ HẾT NHỮNG GÌ MÌNH CÓ, THÌ KHÔNG THỂ LÀM MÔN ĐỆ TÔI ĐƯỢC.
- Lc 14,15-24: HÃY RA CÁC NGẢ ĐƯỜNG, ÉP NGƯỜI TA VÀO ĐẦY NHÀ CHO TA.
- Lc 14,12-14: ĐỪNG MỜI BẠN BÈ, NHƯNG HÃY MỜI NHỮNG NGƯỜI NGHÈO KHÓ, TÀN TẬT.
- Mc 12,28b-34: NGƯƠI PHẢI YÊU MẾN ĐỨC CHÚA, THIÊN CHÚA CỦA NGƯƠI. NGƯƠI PHẢI YÊU NGƯỜI THÂN CẬN.