Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
1 Khi ấy, các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng. 2Thấy vậy, những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau : “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” 3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này :
4 “Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất ? 5 Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai. 6 Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói : ‘Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó.’ 7 Vậy, tôi nói cho các ông hay : trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.
8 “Hoặc người phụ nữ nào có mười đồng quan, mà chẳng may đánh mất một đồng, lại không thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được ? 9 Tìm được rồi, bà ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói : ‘Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được đồng quan tôi đã đánh mất.’ 10 Cũng thế, tôi nói cho các ông hay : giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.”
Đó là Lời Chúa!
Thưa: Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa
Suy niệm: Cách nói phóng đại trong dụ ngôn “con chiên lạc” và “đồng bạc bị mất” diễn tả niềm vui của Thiên Chúa lớn lao dường nào khi có một người tội lỗi ăn năn hối cải. Quả thật Thiên Chúa đã phải buồn lòng bao nhiêu khi con cái mình lạc đường, thì Ngài sẽ vui mừng hơn gấp bội khi thấy dù chỉ là một người con trở về chính lộ. Lòng thương xót của Thiên Chúa dạt dào đến mức khiến Ngài cũng trở nên “yếu đuối, mềm lòng” luôn sẵn sàng tha thứ mỗi khi tội nhân tỏ lòng sám hối ăn năn. Thiên Chúa muốn cho người tội lỗi hối cải đến mức như Ngài không cần e dè gì nữa, mà còn chấp nhận để cho lòng tốt và tình yêu của mình bị lợi dụng.
Mời Bạn: Bạn có đang lợi dụng lòng thương xót Chúa như thánh Phao-lô đã nêu rõ: “Chúng ta cứ ở mãi trong tội lỗi, để ân sủng càng lan tràn ư” (Rm 6,1)? Phải chăng bạn lập luận rằng để làm cho Thiên Chúa vui vì có người hối cải thì phải có người đi lạc đường, phạm tội trước đã; ăn năn hối cải lúc nào mà chả kịp?! “Không phải thế!” Có ai mang đến niềm vui cho người khác bằng cách bắt đầu gây buồn phiền trước không? Có ai biết chắc mình sẽ kịp quay về vào phút chót không? Chúng ta quên rằng ăn năn hối cải không chỉ là việc làm của một lần, nhưng là việc của cả đời; và có thể nói chiều kích căn bản của đời sống kitô hữu là một cuộc “trở lại” thường xuyên với Thiên Chúa.
Sống Lời Chúa: Bắt đầu giờ cầu nguyện bằng việc thống hối và xin lỗi Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giữ gìn con luôn tỉnh thức để sống trong tình thương vô biên của Chúa.
- Lc 17,7-10: CHÚNG TÔI LÀ NHỮNG ĐẦY TỚ VÔ DỤNG, CHÚNG TÔI ĐÃ CHỈ LÀM VIỆC BỔN PHẬN ĐẤY THÔI.
- Lc 17,1-6: NẾU NÓ HỐI HẬN, THÌ HÃY THA CHO NÓ
- Mc 12,38-44: BÀ GOÁ NGHÈO NÀY ĐÃ BỎ VÀO THÙNG NHIỀU HƠN AI HẾT.
- Lc 16,9-15: AI TRUNG TÍN TRONG VIỆC RẤT NHỎ, THÌ CŨNG TRUNG TÍN TRONG VIỆC LỚN
- Ga 2,13-22: ĐỀN THỜ ĐỨC GIÊ-SU MUỐN NÓI LÀ CHÍNH THÂN THỂ NGƯỜI.
- Lc 14,25-33: AI KHÔNG TỪ BỎ HẾT NHỮNG GÌ MÌNH CÓ, THÌ KHÔNG THỂ LÀM MÔN ĐỆ TÔI ĐƯỢC.
- Lc 14,15-24: HÃY RA CÁC NGẢ ĐƯỜNG, ÉP NGƯỜI TA VÀO ĐẦY NHÀ CHO TA.
- Lc 14,12-14: ĐỪNG MỜI BẠN BÈ, NHƯNG HÃY MỜI NHỮNG NGƯỜI NGHÈO KHÓ, TÀN TẬT.
- Mc 12,28b-34: NGƯƠI PHẢI YÊU MẾN ĐỨC CHÚA, THIÊN CHÚA CỦA NGƯƠI. NGƯƠI PHẢI YÊU NGƯỜI THÂN CẬN.
- Lc 14,1.7-11: AI TÔN MÌNH LÊN SẼ BỊ HẠ XUỐNG, CÒN AI HẠ MÌNH XUỐNG SẼ ĐƯỢC TÔN LÊN