Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
1 Một ngày sa-bát kia, Đức Giê-su đến nhà một ông thủ lãnh nhóm Pha-ri-sêu để dùng bữa : họ cố dò xét Người.
7 Người nhận thấy khách dự tiệc cứ chọn cỗ nhất mà ngồi, nên nói với họ dụ ngôn này : 8 “Khi anh được mời đi ăn cưới, thì đừng ngồi vào cỗ nhất, kẻo lỡ có nhân vật nào quan trọng hơn anh cũng được mời, 9 và rồi người đã mời cả anh lẫn nhân vật kia phải đến nói với anh rằng : ‘Xin ông nhường chỗ cho vị này.’ Bấy giờ anh sẽ phải xấu hổ mà xuống ngồi chỗ cuối. 10 Trái lại, khi anh được mời, thì hãy vào ngồi chỗ cuối, để cho người đã mời anh phải đến nói : ‘Xin mời ông bạn lên trên cho.’ Thế là anh sẽ được vinh dự trước mặt mọi người đồng bàn. 11 Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”
12 Rồi Đức Giê-su nói với kẻ đã mời Người rằng : “Khi nào ông đãi khách ăn trưa hay ăn tối, thì đừng mời bạn bè, anh em, hay bà con, hoặc láng giềng giàu có, kẻo họ cũng mời lại ông, và như thế ông được đáp lễ rồi. 13 Trái lại, khi ông đãi tiệc, hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù. 14 Họ không có gì đáp lễ, và như thế, ông mới thật có phúc : vì ông sẽ được đáp lễ trong ngày các kẻ lành sống lại.”
Đó là Lời Chúa!
Thưa: Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa
“Trái lại, khi ông đãi tiệc, hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù…” (Lc 14,13)
Suy niệm: Có một thời người ta gọi chiếc đèn dầu là “đèn Huê Kỳ” vì xuất xứ của chúng là do các ông chủ các công ty xăng dầu Shell của Mỹ đem tặng không cho dân ta. Thật ra đó chỉ là chiêu “kích cầu”, để rồi tay này cho đi một, tay kia lấy lại gấp trăm: Có đèn rồi tất nhiên phải mua dầu lửa; mà dầu lửa không mua của họ thì mua của ai? Trên phương diện làm ăn, đó quả là một kế sách tiếp thị tuyệt vời. Thế nhưng chúng ta dễ pha phôi não trạng đó vào trong các cư xử hằng ngày khiến cho mối quan hệ người với người trở thành vụ lợi, mất đi tính cách nghĩa tình. Chúa Giê-su dạy chúng ta bí quyết “tiếp thị” của Nước Trời vượt xa lối tính toán thiển cận nhỏ nhen đó. Phục vụ “những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù” là những người không có khả năng “đáp lễ”, chúng ta cũng không bị thua lỗ vì Cha trên trời sẽ đáp trả cho chúng ta hơn gấp vô vàn lần trên Nước Trời.
Mời Bạn: Trong công việc làm ăn cũng như trong các mối quan hệ, bạn đã có thói quen tính toán để đạt được mối lợi cao nhất là Nước Trời chưa? Và ngay cả khi nhắm đến mối lợi cao nhất đó, bạn cũng không sợ bị thiệt thòi mối lợi ở đời nay, bạn có dám tin như thế không?
Chia sẻ: Nơi bạn hay cộng đoàn của bạn có tồn tại tư tưởng sợ bị thiệt thòi khi phải sống bao dung, quảng đại, tha thứ, vô vị lợi với tha nhân không?
Sống Lời Chúa: Dành một chút thời giờ, một chút quan tâm, một chút của cải… để cho đi phục vụ tha nhân mà không nhắm được một điều gì bù lại.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con sống quảng đại, biết cho đi mà không cần tính toán…
- Ga 1,45-51: ĐÂY ĐÍCH THẬT LÀ MỘT NGƯỜI ÍT-RA-EN, LÒNG DẠ KHÔNG CÓ GÌ GIAN DỐI
- Mt 22,34-40: YÊU MẾN THIÊN CHÚA NGƯƠI, VÀ YÊU THƯƠNG KẺ KHÁC NHƯ CHÍNH MÌNH NGƯƠI
- Mt 23,13.15-22: KHỐN CHO CÁC NGƯƠI, HỠI NHỮNG KẺ DẪN ĐƯỜNG ĐUI MÙ
- Lc 13,22-30: NGƯỜI TA SẼ TỪ ĐÔNG CHÍ TÂY ĐẾN DỰ TIỆC TRONG NƯỚC CHÚA
- Lc 1,26-38: XIN CHÚA CỨ LÀM CHO TÔI NHƯ LỜI SỨ THẦN NÓI (MẸ MARIA NỮ VƯƠNG)
- Mt 20,1-16a: HAY MẮT BẠN GANH TỊ, VÌ TÔI NHÂN LÀNH CHĂNG
- Mt 19,23-30: CON LẠC ĐÀ CHUI QUA LỖ KIM CÒN DỄ HƠN NGƯỜI GIÀU CÓ VÀO NƯỚC TRỜI
- Mt 19, 16-22: HÃY VỀ BÁN HẾT CỦA CẢI NGƯƠI CÓ, THÌ NGƯƠI SẼ ĐƯỢC KHO TÀNG TRÊN TRỜI
- Lc 12,49-53: THẦY KHÔNG ĐẾN ĐỂ BAN HOÀ BÌNH, NHƯNG LÀ ĐEM SỰ CHIA RẼ.
- Mt 19,13-15: NƯỚC TRỜI LÀ CỦA NHỮNG AI GIỐNG NHƯ TRẺ NHỎ