Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
25 Khi ấy, có người thông luật kia muốn thử Đức Giê-su mới đứng lên hỏi Người rằng : “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?” 26 Người đáp : “Trong Luật đã viết gì ? Ông đọc thế nào ?” 27 Ông ấy thưa : “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình.” 28 Đức Giê-su bảo ông ta : “Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống.” 29 Tuy nhiên, ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng : “Nhưng ai là người thân cận của tôi ?” 30 Đức Giê-su đáp : “Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết. 31 Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy nạn nhân, ông tránh qua bên kia mà đi. 32 Rồi một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, thấy thế, cũng tránh qua bên kia mà đi. 33 Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới chỗ nạn nhân, thấy vậy thì động lòng thương. 34 Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu xức vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. 35 Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói : ‘Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác.’ 36 Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp ?” 37 Người thông luật trả lời : “Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy.” Đức Giê-su bảo ông ta : “Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.”
Ðó là lời Chúa.
Thưa: Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa
Suy niệm: Có người nói tình yêu đích thực được thể hiện qua bốn phương diện: (1) sẵn lòng giúp đỡ; (2) biết xót xa trước đau khổ và (3) biết vui mừng trước hạnh phúc của người khác; cuối cùng (4) biết tha thứ. Chúa Giê-su đưa ra nhân vật người Sa-ma-ri như một điển hình về tình yêu đích thực đó. “Chạnh lòng thương” trước tình cảnh khốn khổ cấp bách của một người không quen biết, thay vì bỏ đi như thầy Lê-vi và thầy tư tế với những bận rộn của mình – mà ai lại không có những việc bận rộn cơ chứ? – ông Sa-ma-ri này sẵn lòng gác lại công việc của mình, và dốc toàn lực cứu chữa người bị nạn cách tận tình. Với nghệ thuật kể chuyện tài tình, Chúa mô tả tỉ mỉ những việc làm bác ái của người Sa-ma-ri; Ngài dạy chúng ta yêu thương đích thực phải thể hiện bằng việc làm cụ thể và Ngài kết luận cũng rất cụ thể: “Hãy đi và làm như vậy.”
Mời Bạn: Phải chăng bạn hay đưa ra những lời chống chế “tại, vì, nhưng, nếu…” để không làm những việc bác ái cho anh em?
Chia sẻ trong nhóm của bạn: ai là người thân cận đang bị quên lãng, bỏ rơi, cùng khổ đang cần trợ giúp, bênh vực, và tìm cách cụ thể để giúp họ.
Sống Lời Chúa: Sống giản dị, đạm bạc để sẵn sàng chia sẻ với người khác khi cần thiết.
Cầu nguện: Lạy Chúa, xin cho con tâm hồn quảng đại và nhạy bén biết chạnh thương trước những đau khổ của tha nhân để con sẵn sàng chia sẻ với họ bằng một tình yêu đích thực.
- Lc 17,7-10: CHÚNG TÔI LÀ NHỮNG ĐẦY TỚ VÔ DỤNG, CHÚNG TÔI ĐÃ CHỈ LÀM VIỆC BỔN PHẬN ĐẤY THÔI.
- Lc 17,1-6: NẾU NÓ HỐI HẬN, THÌ HÃY THA CHO NÓ
- Mc 12,38-44: BÀ GOÁ NGHÈO NÀY ĐÃ BỎ VÀO THÙNG NHIỀU HƠN AI HẾT.
- Lc 16,9-15: AI TRUNG TÍN TRONG VIỆC RẤT NHỎ, THÌ CŨNG TRUNG TÍN TRONG VIỆC LỚN
- Ga 2,13-22: ĐỀN THỜ ĐỨC GIÊ-SU MUỐN NÓI LÀ CHÍNH THÂN THỂ NGƯỜI.
- Lc 15,1-10: TRÊN TRỜI AI NẤY SẼ VUI MỪNG, VÌ MỘT NGƯỜI TỘI LỖI ĂN NĂN SÁM HỐI.
- Lc 14,25-33: AI KHÔNG TỪ BỎ HẾT NHỮNG GÌ MÌNH CÓ, THÌ KHÔNG THỂ LÀM MÔN ĐỆ TÔI ĐƯỢC.
- Lc 14,15-24: HÃY RA CÁC NGẢ ĐƯỜNG, ÉP NGƯỜI TA VÀO ĐẦY NHÀ CHO TA.
- Lc 14,12-14: ĐỪNG MỜI BẠN BÈ, NHƯNG HÃY MỜI NHỮNG NGƯỜI NGHÈO KHÓ, TÀN TẬT.
- Mc 12,28b-34: NGƯƠI PHẢI YÊU MẾN ĐỨC CHÚA, THIÊN CHÚA CỦA NGƯƠI. NGƯƠI PHẢI YÊU NGƯỜI THÂN CẬN.