Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
43 Khi ấy, sau hai ngày lưu lại Sa-ma-ri, Đức Giê-su đi Ga-li-lê. 44 Chính Người đã quả quyết : ngôn sứ không được tôn trọng tại quê hương mình. 45 Khi Người đến Ga-li-lê, dân chúng trong miền đón tiếp Người, vì đã được chứng kiến tất cả những gì Người làm tại Giê-ru-sa-lem trong dịp lễ, bởi lẽ chính họ cũng đã đi dự lễ.
46 Vậy Đức Giê-su trở lại Ca-na miền Ga-li-lê, là nơi Người đã làm cho nước hoá thành rượu. Bấy giờ có một sĩ quan cận vệ của nhà vua có đứa con trai đang bị bệnh tại Ca-phác-na-um. 47 Khi nghe tin Đức Giê-su từ Giu-đê đến Ga-li-lê, ông tới gặp và xin Người xuống chữa con ông vì nó sắp chết. 48 Đức Giê-su nói với ông : “Các ông mà không thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu !” 49Viên sĩ quan nói : “Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất !” 50 Đức Giê-su bảo : “Ông cứ về đi, con ông sống.” Ông tin vào lời Đức Giê-su nói với mình, và ra về. 51 Ông còn đang đi xuống, thì gia nhân đã đón gặp và nói là con ông sống rồi. 52 Ông hỏi họ con ông đã bắt đầu khá hơn vào giờ nào. Họ đáp : “Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu hết sốt.” 53 Người cha nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giê-su đã nói với mình : “Con ông sống”, nên ông và cả nhà đều tin. 54 Đó là dấu lạ thứ hai Đức Giê-su đã làm, khi Người từ miền Giu-đê đến miền Ga-li-lê.
Đó là Lời Chúa!
Thưa: Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa
Đức Giê-su bảo: “Ông cứ về đi, con ông sống.” Ông tin vào lời Chúa nói với mình, và ra về. (Ga 4,50)
Suy niệm: Thoạt đầu, có lẽ viên sĩ quan chỉ tin vào Đức Giê-su một cách cầu may. Có lẽ ông đã tìm thầy chạy thuốc nhưng tất cả đều đành bó tay. Nghe nói về Chúa Giê-su và những “điềm thiêng dấu lạ” Ngài thực hiện, ông đánh liều đến xin. Biết đâu, may mà được. Ít ra, ông cũng đặt niềm tin tưởng vào Đức Giê-su, dù đó mới chỉ là “một thoáng đức tin”. Chúa Giê-su chấp nhận đức tin còn non yếu của ông, để nâng cấp trở thành niềm tin đích thực: Ngài không đến Ca-phác-na-um để chữa con ông theo như ông yêu cầu, nhưng đã thanh luyện đức tin của ông chỉ bằng vỏn vẹn một lời, Lời có sức cứu sống, Lời có quyền năng sáng tạo: “Ông cứ về đi, con ông sống”. Ông đã tin không phải vì thấy những “điềm thiêng dấu lạ” nữa, nhưng chỉ dựa vào Lời Chúa mà thôi.
Mời Bạn: Đức Giê-su cũng mời gọi chúng ta ngày càng trưởng thành hơn trong đức tin, để càng ngày chúng ta càng nhận ra Chúa một cách nhanh chóng và rõ ràng dù những dấu chỉ khả giác được tinh giản đến mức tối thiểu: qua Lời Chúa trong Thánh Kinh và qua hình Bánh-Rượu nơi Bí tích Thánh Thể.
Chia sẻ: Không thể dùng phương pháp thực nghiệm để phân tích những mầu nhiệm, đối tượng của đức tin. Có phải vì thế mà đức tin trở thành mơ hồ hay vô lý và không đáng tin hay không?
Sống Lời Chúa: Bạn hãy làm một cử chỉ diễn tả niềm tin của mình: hôn kính Thánh giá, hoặc sách Lời Chúa hoặc bái chào Mình Thánh Chúa một cách thật cung kính.
Cầu nguyện: Lặp lại nhiều lần lời nguyện tắt: “Lạy Chúa, xin ban thêm niềm tin cho chúng con.”
- Lc 19,41-44: PHẢI CHI NGƯƠI NHẬN RA NHỮNG GÌ ĐEM LẠI BÌNH AN CHO NGƯƠI!
- Mt 12,46-50: AI THI HÀNH Ý MUỐN CỦA CHA TÔI…NGƯỜI ẤY LÀ ANH CHỊ EM TÔI, LÀ MẸ TÔI
- Lc 19,1-10: CON NGƯỜI ĐẾN ĐỂ TÌM VÀ CỨU NHỮNG GÌ ĐÃ MẤT.
- Lc 18,35-43: ANH MUỐN TÔI LÀM GÌ CHO ANH? - LẠY NGÀI, XIN CHO TÔI NHÌN THẤY ĐƯỢC.
- Lc 9,23-26: AI LIỀU MẤT MẠNG SỐNG MÌNH VÌ TÔI, THÌ SẼ CỨU ĐƯỢC MẠNG SỐNG ẤY.
- Lc 18,1-8: THIÊN CHÚA MINH XÉT CHO NHỮNG KẺ NGƯỜI ĐÃ TUYỂN CHỌN, NGÀY ĐÊM HẰNG KÊU CỨU VỚI NGƯỜI.
- Lc 17,26-37: NGÀY CON NGƯỜI ĐƯỢC MẶC KHẢI CŨNG NHƯ THẾ.
- Lc 17,20-25: TRIỀU ĐẠI THIÊN CHÚA ĐANG Ở GIỮA CÁC ÔNG.
- Lc 17,11-19: SAO KHÔNG THẤY HỌ TRỞ LẠI TÔN VINH THIÊN CHÚA, MÀ CHỈ CÓ NGƯỜI NGOẠI BANG NÀY?
- Lc 17,7-10: CHÚNG TÔI LÀ NHỮNG ĐẦY TỚ VÔ DỤNG, CHÚNG TÔI ĐÃ CHỈ LÀM VIỆC BỔN PHẬN ĐẤY THÔI.