Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gioan.
(1) Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ.(2) Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói: "Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu." (3) Ông Phê-rô và môn đệ kia liền đi ra mộ. (4) Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. (5) Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. (6) Ông Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, (7) và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. (8) Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. (9) Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.
Đó là Lời Chúa!
Thưa: Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa
“Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ…Ông đã thấy và đã tin… Theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.” (Ga 20,2.8-9)
Suy niệm: Trước sự kiện Thầy Giê-su sống lại, các môn đệ Chúa rơi vào tâm trạng mừng lo lẫn lộn. Bà Ma-ri-a Mác-đa-la lo vì “người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ, chẳng biết họ để Người ở đâu.” Ông Gio-an mừng khi thấy “khăn che đầu không để lẫn với các băng vải, nhưng cuộn lại xếp riêng ra một nơi” vì ông đã tin rằng “theo Kinh thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.” Nỗi lo lắng đan xen niềm vui ấy không chỉ là cảm giác “sau cơn mưa trời lại sáng”, hay tâm trạng của người “hết cơn bĩ cực tới hồi thái lai”; nhưng từ những tâm tình tự nhiên ấy, người môn đệ Chúa phải ngộ ra chân lý này là phải qua đau khổ thập giá để đến vinh quang phục sinh. Sự sám hối, hy sinh, khổ chế của Mùa Chay là để có thể cảm nếm được niềm vui của ngày Con Chúa phục sinh.
Mời Bạn: Khi gặp chuyện không may trong cuộc sống, bạn lo âu, sợ hãi vì không đủ khả năng giải quyết, cũng chẳng có thể làm chủ mọi việc. Việc lo lắng này khiến bạn hoặc chạy đến với Chúa xin ơn trợ lực; hoặc bỏ Chúa để tìm phương thế trần gian. Những lúc ấy, bạn hãy xác tín rằng niềm vui đích thực không đến do loài người, nhưng phát xuất từ Thiên Chúa, Đấng cao cả quyền năng vừa là Cha nhân lành.
Sống Lời Chúa: Từ bỏ tính ích kỷ để quên mình hy sinh phục vụ tha nhân, đó là cách cùng chết với Chúa Ki-tô để được vinh quang phục sinh với Ngài.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su Phục sinh, xin ban cho con ơn đức tin để nhận ra Chúa hiện diện trong mọi sinh hoạt đời thường. Xin cho con luôn giữ được an bình trong mọi hoàn cảnh.
- Lc 17,1-6: NẾU NÓ HỐI HẬN, THÌ HÃY THA CHO NÓ
- Mc 12,38-44: BÀ GOÁ NGHÈO NÀY ĐÃ BỎ VÀO THÙNG NHIỀU HƠN AI HẾT.
- Lc 16,9-15: AI TRUNG TÍN TRONG VIỆC RẤT NHỎ, THÌ CŨNG TRUNG TÍN TRONG VIỆC LỚN
- Ga 2,13-22: ĐỀN THỜ ĐỨC GIÊ-SU MUỐN NÓI LÀ CHÍNH THÂN THỂ NGƯỜI.
- Lc 15,1-10: TRÊN TRỜI AI NẤY SẼ VUI MỪNG, VÌ MỘT NGƯỜI TỘI LỖI ĂN NĂN SÁM HỐI.
- Lc 14,25-33: AI KHÔNG TỪ BỎ HẾT NHỮNG GÌ MÌNH CÓ, THÌ KHÔNG THỂ LÀM MÔN ĐỆ TÔI ĐƯỢC.
- Lc 14,15-24: HÃY RA CÁC NGẢ ĐƯỜNG, ÉP NGƯỜI TA VÀO ĐẦY NHÀ CHO TA.
- Lc 14,12-14: ĐỪNG MỜI BẠN BÈ, NHƯNG HÃY MỜI NHỮNG NGƯỜI NGHÈO KHÓ, TÀN TẬT.
- Mc 12,28b-34: NGƯƠI PHẢI YÊU MẾN ĐỨC CHÚA, THIÊN CHÚA CỦA NGƯƠI. NGƯƠI PHẢI YÊU NGƯỜI THÂN CẬN.
- Lc 14,1.7-11: AI TÔN MÌNH LÊN SẼ BỊ HẠ XUỐNG, CÒN AI HẠ MÌNH XUỐNG SẼ ĐƯỢC TÔN LÊN